Số phận bi thảm của một người phụ nữ – Manh phái phần 6

Manh Phái, như tên gọi, là phái của người mù. Như tương truyền, bí kíp luận mệnh của người mù như thần làm cho người ta phải há hốc kinh ngạc. Manh sư – tức người thầy mù – chỉ dạy cho người mù, dù người sáng mắt muốn học họ cũng không dạy. Phần 6: Số phận bi thảm của một người phụ nữ.

Tứ trụ Tử Bình là một môn Mệnh lí dự đoán Vận Mệnh của đời người có từ hơn ngàn năm nay, kể từ khi ông Tử Bình phổ biến phương pháp luận mệnh quay xung quanh Trụ Ngày (tức Can Chi Ngày sinh), là một bộ môn khác hẳn Tử Vi mà mọi người rất quen thuộc.

Bộ môn này lại có rất nhiều phái có cách dự đoán khác nhau, như phái Cách Cục, phái Vượng Suy, Cùng Thông phái … và cả Manh Phái.

Manh Phái, như tên gọi, là phái của người mù. Như tương truyền, bí kíp luận mệnh của người mù như thần làm cho người ta phải há hốc kinh ngạc. Manh sư – tức người thầy mù – chỉ dạy cho người mù, dù người sáng mắt muốn học họ cũng không dạy.

Phần truyện dưới đây là một trong những nhân chứng về việc Luận mệnh bằng Tứ trụ thời đại ngày nay, được cô Hình Minh Phấn ghi chép lại trong cuốn “Mệnh thuật dật văn” (Những điều nghe được về mệnh thuật), Hạ Trọng Kì bốc mệnh di lệ tập của tác giả Hình Minh Phấn và Đoàn Kiến Nghiệp. Cô Hình Minh Phấn là người họ hàng xa của manh sư Hạ Trọng Kỳ, tuy không được nhận làm đồ đệ của ông và không được ông truyền bí kíp, nhưng cô được phép ở bên ông nghe ông đoán Vận Mệnh của khách hàng trong nhiều năm và ghi chép lại.

Số phận bi thảm của một người phụ nữ
Số phận bi thảm của một người phụ nữ

*+*+*+*

Số phận bi thảm của một người phụ nữ

Năm Canh Ngọ 1990, tôi có quen một cô bạn cùng bàn tên Trương ở trong lớp Xoa bóp Đông y. Cô ấy tướng mạo xinh đẹp, là người rất nhiệt tình, lại thông minh và hiếu học nên tôi rất có cảm tình với cô ấy. Điều trùng hợp là hai chúng tôi có cùng ngày sinh chỉ là khác giờ sinh. Trong quá trình tiếp xúc, tôi nhận thấy giữa chúng tôi có quá nhiều điểm tương đồng, nhiều việc từng trải trong cuộc đời cũng có đôi chỗ giống nhau. Hóa ra cuộc đời cô ấy cũng trắc trở, mấy năm trở lại đây cuộc sống không được như ý muốn. Cô Trương biết tôi đang học tập nghiên cứu Kinh Dịch thì rất muốn học cùng tôi.

Thường thì những người cuộc đời trắc trở đều hay tin vào số mệnh, bởi vì những gì họ phấn đấu cuối cùng cũng chỉ là những thất bại và từ đó cho rằng số mệnh đang trêu đùa mình. Còn những người cuộc đời thuận buồm xuôi gió phấn đấu và gặt hái được thành công nên họ cho rằng đó là kết quả của sự cố gắng của bản thân, chứ không dễ gì mà đi tin một thứ hư ảo như “số mệnh”. Sự trải nghiệm của một người quyết định thế giới quan của người đó, vì vậy trên đời này càng những người già, những người bất hạnh lại thường hay tin vào số mệnh. Có người trong số họ còn muốn thông qua việc tìm hiểu nguyên lí của số mệnh để tự lí giải và an ủi bản thân mình, tìm một điểm tựa để lấy cân bằng tinh thần. Vậy nên học về số mệnh thường là những người có cuộc đời trắc trở.

Tôi rất hiểu suy nghĩ của cô Trương nên tôi nói với cô ấy: “Thầy mình xem mệnh giỏi lắm, hay hôm nào đó mình dẫn bạn đi xem nhé?” Cô Trương đồng ý và tôi sắp xếp thời gian đưa cô ấy đến nhà Thầy Hạ.

Chúng tôi vào nhà thầy và ngồi xuống, thầy Hạ an Bát tự cho cô Trương rồi nói với cô rằng: “Bát tự của cô là giờ Kỉ Sửu, ngày Bính Tuất, tháng Ất Dậu, năm Ất Mùi; theo số này thì cô năm 16 tuổi mất mẹ, năm 19 tuổi mất cha.” Cô Trương gật đầu bảo rằng đúng như vậy.

Tứ trụ của cô Trương

Các Đại vận 10 của cuộc đời

Các Đại vận 10 năm của cô Trương
Các Đại vận 10 năm của cô Trương

Thầy nói tiếp: “Mệnh cô có hai đứa con gái, chúng đều mắc bệnh bẩm sinh.” “Đúng quá thầy ơi!” cô Trương kinh ngạc. Cô ấy chắc chắn không nghĩ rằng thầy tôi lại đoán chuẩn xác đến vậy. Thầy Hạ tuy mắt không thấy gì nhưng lại nhìn thấy những thứ mà người thường không thể nhìn thấy được.

Khi xem mệnh, thầy thường hay nói về quá khứ rồi cứ thế từng bước từng bước đi sâu vào cho đến khi chạm tới thế giới nội tâm của bạn, nói ra những điều mà bạn nghĩ. Song lần này thầy Hạ nói thẳng luôn về việc sẽ xảy ra trong tương lai dường như thầy nhìn thấy một việc gì đó rất hệ trọng: “Năm sau nữa (1992) cô sẽ mắc bệnh thận.” Xong thầy nghiêm nét mặt nói tiếp: “Chú ý năm 1994 (Giáp Tuất) cô sẽ bị trục trặc trong hôn nhân.” Khi nghe thấy hai chữ “trục trặc” sắc mặt cô Trương không biến đổi, dường như cô ấy đã liệu được trước việc này.

Cô có vẻ quan tâm đến sức khỏe của mình hơn là chuyện hôn nhân, cô lo lắng hỏi: “Thế bệnh thận khi nào thì khỏi ạ?” Thầy đáp: “À, phải qua năm 1997 (Đinh Sửu) khi ấy mọi việc đều sẽ tốt đẹp.”

Cô Trương lúc này mới yên tâm ra về. Tôi cứ băn khoăn, có người phụ nữ nào sau khi kết hôn lại xem nhẹ chuyện hôn nhân đâu? Tại sao cô Trương lại không để tâm chuyện đó như vậy? Có lẽ chuyện hôn nhân đã làm cho cô ấy đau đớn đến tận cùng rồi. Nhưng đối với lời suy đoán của thầy Hạ tôi cũng nửa tin nửa ngờ, trong lòng nghĩ rằng ở hiền thường hay gặp lành.

Tuy nhiên mọi việc cứ lần lượt ứng nghiệm. Năm 1992 cô Trương thực sự mắc bệnh thận, vì căn bệnh này cuộc hôn nhân vốn không hạnh phúc của cô chẳng thể nào cứu vãn được nữa. Chồng cô đề nghị li hôn và hai người li dị cũng đúng vào năm 1994, hai đứa con gái đi theo bố.

Sau đó, tôi kể với thầy Hạ về tình hình của cô ấy và xin thầy chỉ ra mệnh lí. Thầy nói: “Người này Nhật nguyên Bính Hỏa, sinh vào tháng Dậu là Tử địa, niên can Ất tọa Không Vong, nguyệt can Ất bị Dậu khắc, đều không có lực mà sinh cho thân. Ngoài ra can chi đều là Thực, Thương, hao tổn cho thân nên bất lợi. Hơn nữa nữ mệnh gặp Thương quan, hôn nhân không hạnh phúc, cha mẹ chồng chẳng ưa, con cái bất hiếu, vậy nên là người mệnh khổ.” Cuối cùng thầy còn nói: ”Người này sống chẳng qua năm 1997, hơn nữa lúc lâm chung còn không mang theo mắt.” Tôi kinh hãi hỏi: “Vì sao vậy thầy?” Thầy đáp: “Thiên cơ không thể tiết lộ!”

Lời dự đoán này quả nhiên về sau cũng ứng nghiệm. Đó là vào tháng 9 âm năm 1997, bệnh của cô Trương ngày càng nặng. Cô biết rằng sẽ chẳng còn sống được bao lâu bèn nói với tôi rằng: “Thầy của bạn nói mình qua năm nay sẽ tốt đẹp, mình biết thầy đã nhìn ra mình không qua nổi năm nay. Mình có một chuyện mong bạn làm giúp, mình đã bốn năm không được gặp con rồi, mình không có tiền, cũng chẳng còn khả năng yêu thương bọn trẻ nữa, sống chẳng làm trọn vai trò người mẹ! Mình đã liên hệ với bệnh viện rồi, sau khi mình chết, bán đôi mắt của mình đi được 8 vạn tệ, để lại cho bọn trẻ! Bên cạnh mình cũng chẳng có người thân, việc này xin nhờ cậy vào bạn, lúc lâm chung mình sẽ nói địa chỉ con gái mình cho bạn, nhưng bạn nhất định đừng nói cho chúng biết số tiền này từ đâu ra nhé…” Nói xong, cô Trương nước mắt giàn giụa.

Sau đó, quả đúng là cô Trương mất tại bệnh viện vào tháng chạp năm 1997. Tôi làm theo lời dặn, đưa cho hai con cô ấy số tiền 8 vạn tệ. Thật là xót thương thay tấm lòng cha mẹ!

Việc đã xảy ra rất lâu rồi, mỗi lần nhớ lại chuyện cô Trương bán mắt vì con, lòng tôi lại nghẹn ngào. Thầy tôi đoán mệnh tuyệt vời như vậy, thử hỏi trên đời này còn điều chi là không nằm trong Vận Mệnh? Còn một chuyện cũng khá li kì, cũng là điều thầy Hạ đoán về sau đã ứng nghiệm, đó là chuyện tình cảm của cô Trương lúc lâm chung.

Sau khi cô Trương mắc bệnh, tôi đem bát tự của cô ấy đến thỉnh giáo thầy: “Thầy nói cô ấy bị bệnh thận thì giờ đã bị rồi, năm Giáp Tuất li hôn thì cũng li hôn rồi, vậy sau này cô ấy còn xảy ra chuyện gì nữa không ạ?” Thầy Hạ nói: “Cô ấy sẽ gặp một người bạn trai trong vận Sửu này, tức là có Đào Hoa.” “Sao lại có thể như thế được ạ?” Tôi vô cùng khó hiểu hỏi thầy: “Thầy nói có khả năng không chuẩn, cô ấy vì mắc bệnh mà li hôn, vậy thì làm sao cô ấy có thể gặp bạn trai được cơ chứ?” Khi ấy thực sự tôi có đôi chút nghi ngờ lời thầy, bởi lẽ cô Trương bình thường rất đoan chính, từ trong lời ăn tiếng nói của cô chỉ thấy sự tuyệt vọng và oán ghét đối với đàn ông. Trước kia tôi cũng nghe cô ấy kể rằng đã từng thích thầy giáo dạy trung học, nhưng về sau họ không còn liên lạc với nhau nữa sau khi xảy ra một chuyện hiểu nhầm. Bây giờ cô ấy đã bệnh đến nông nỗi này, liệu có ai muốn kết giao với cô chứ? Việc này mà có xảy ra thật thì tôi phải hỏi cho rõ ràng.

“Theo thầy thì Đào Hoa của cô ấy sẽ vào năm nào ạ?” Tôi hỏi. “Con cứ đợi xem, đến tháng Tí (tháng 11) hoặc tháng Sửu (tháng chạp) năm Bính Tí nhất định sẽ gặp.” Tôi hỏi: “Thầy có chắc không ạ?” “Chắc!” giọng thầy rất quả quyết, thầy còn nói thêm một câu: “Cô ấy sẽ gặp một người nhiều tuổi.” “Thế người ấy có tốt với cô ấy không ạ?” Thầy lắc đầu nói: “Gã này có vẻ như là một tên lừa đảo.”

Tôi thầm nghĩ, mệnh cô Trương Thương quan sinh Chính tài, là người đoan chính, nhưng lời suy đoán của thầy Hạ thì không sai được, thầy đã nói cô ấy sẽ tìm được một người bạn trai vậy thì mình cứ thử đợi xem sao.

Chuyện phát sinh cũng thật lạ kì! Mùa đông năm Bính Tí (1996), bệnh của cô Trương đã rất nặng, tôi thường mang hoa quả vào viện thăm và chăm sóc bữa ăn giấc ngủ cho cô ấy, do đó cô ấy rất cảm động coi tôi như là tri kỉ. Một lần cô Trương than thở với tôi: “Kiếp này mình thật chẳng đâu vào đâu, chưa làm được điều gì tốt đẹp an ủi bản thân! Chỉ cần được sống một ngày bình thường như bao người khác mình cũng cam lòng.”

Tôi hỏi cô ấy: “Bạn muốn thực hiện tâm nguyện gì?” “Mình cũng không chắc sống được qua năm 1997 hay không, mình muốn hợp táng mộ cha mẹ; một điều nữa là muốn nhìn những đứa con thông minh khỏe mạnh; và…” Cô Trương ngập ngừng giây lát, cô hít một hơi thật sâu như muốn lấy đủ dũng khĩ để nói tiếp: “Mình rất muốn có một người chồng học thức uyên bác, trình độ văn hóa cao, giàu tình cảm, yêu thương mình hết mực, cho dù mình và anh ấy chỉ được làm vợ chồng với nhau một ngày thì cũng không uổng một đời này.”

Người phụ nữ này quả thật là bất hạnh, đây là điều mà những người phụ nữ bình thường đều có thể có được, song đối với cô ấy đó là một ước mơ xa xỉ. Tôi nói rằng: “Hai điều đầu tiên mình muốn nhưng cũng chẳng thể giúp được bạn, bạn muốn tìm một bạn trai phải không? Nếu bạn thực sự có nguyện vọng như vậy mình có thể sẽ giúp được bạn. Bình thường bạn rất đoan chính, sao giờ lại có ý nghĩ như vậy?” “Tình trạng như mình hiện nay thì đi đâu tìm bạn trai chứ, mình muốn tìm, người ta cũng chẳng ai đồng ý đâu, mình chỉ là tâm sự với bạn vậy thôi.” Cô Trương lúc này có vẻ hơi ngượng ngùng, nói thì thầm: “Nhưng mà nếu có một người đàn ông chuyện trò tâm sự với mình, chẳng cần người ta tốt với mình thế nào, mình cũng mãn nguyện rồi.”

Tôi chợt nhớ ra việc thầy Hạ đoán cô ấy sẽ gặp Đào Hoa vào tháng 11 năm Bính Tí, chẳng phải chính là lúc này sao? Tâm tư này hẳn là cô ấy cất giữ trong lòng đã lâu, chỉ là trước đây chưa hề nói với tôi thôi. Thầy tôi từng nói, bát tự của cô ấy Hỏa nhược có Thủy, là kiểu người dâm. Có lẽ cô ấy cảm thấy mình sắp không qua khỏi, không còn trụ được bao lâu nữa nên mới nói điều này cho tôi nghe. Tôi thực sự không nỡ nhìn cô ấy – kẻ một đời đau khổ ra đi mang theo nuối tiếc. Vì vậy tôi an ủi: “Việc này mình sẽ giúp bạn, nhất định sẽ giới thiệu cho bạn một người bạn trai.” Lúc ấy tôi dám nhận lời với cô ấy là vì cô Trương dung mạo cũng ưa nhìn, quan trọng hơn là vì lời dự đoán đó của thầy Hạ. Ngay lập tức khuôn mặt cô hiện lên vẻ phấn chấn.

“Mình có một người bạn học, văn hóa cao, là người tài giỏi, tuổi tác cũng tầm tầm bạn, đã li hôn. Nhưng mình phải hỏi người ta đã, xem người ta có đồng ý không. Mình sẽ nói với người ta về tình hình của bạn trước.” Cô Trương vội hỏi: “Tầm tuổi như bạn à?” “Là bạn học với mình thì tất nhiên tuổi cũng sàn sàn nhau rồi!” Chợt cô Trương thở dài: “Không được, mình muốn tìm một người hơn tuổi mình cơ.”  “Thế muốn hơn bao nhiêu?” “Hơn một giáp gì đấy.”

Đêm đó cả đêm tôi không ngủ được, cứ nghĩ mãi xem tìm ai cho hợp? Nghĩ đi nghĩ lại cuối cùng nghĩ ra đạo diễn Hứa. Đạo diễn Hứa tôi đã quen cách đây mười mấy năm trước. Anh ấy biết tôi biết xem mệnh nên tìm tôi để xem. Tôi nói anh ấy một đời hôn nhân không hạnh phúc. Anh ấy bắt đầu kể khổ với tôi, rằng vợ anh ấy kể từ hôm kết hôn là người mắc chứng thần kinh, pháp luật lại không cho li hôn, cuối cùng năm ngoái vợ anh nhảy lầu chết. Khi ấy anh đã 56 tuổi, cô đơn một mình. Về sau khi đã quen, mỗi khi gặp là anh lại bảo tôi giới thiệu bạn gái cho. Tôi thấy buồn cười, nói với anh ấy rằng: “Anh đùa đấy à, anh là đạo diễn còn muốn em giới thiệu cho sao?” “Chọn diễn viên và chọn bạn gái là hai việc không giống nhau.” Đạo diễn Hứa nói nghiêm túc: “Vì em là người hiểu người khác nên họ đều nói thật lòng với em, anh muốn tìm một người thực sự có thể ở bên anh, tuyệt đối không đùa.”

Tôi đã từng giới thiệu cho đạo diễn Hứa mấy cô rồi, đều là những cô gái trẻ trung xinh đẹp, chỉ cần nhắc đến tên đạo diễn Hứa là ai cũng biết và rất muốn kết bạn cùng anh ấy. Nhưng đạo diễn Hứa sau khi gặp họ đều nói: “Làm bạn bình thường còn được, chứ làm bạn gái thì không.” Tôi luôn muốn tìm cho đạo diễn Hứa một người bạn gái nhưng mãi vẫn chưa được như mong đợi.

Sáng ngày hôm sau, tôi bèn gọi điện cho anh ấy: “Đạo diễn Hứa, em giới thiệu cho anh một cô bạn gái!” Tiếng cười giòn tan của anh ấy vang lên trong đường dây: “Cảm ơn em nhiều nhé! Cô ấy như thế nào?” Tôi nói: “Cao khoảng mét sáu lăm, mắt to, nhìn xinh xắn lại thông minh nữa.” “Khi nào gặp cô ấy được?” Tôi nói: “Anh gặp em để nói rõ về tình hình của cô ấy trước đã nhé.”

Bát tự của đạo diễn Hứa ưa Hỏa:

Nhâm Ngọ – Giáp Thìn – Ất Mão – Bính Tuất

Tứ trụ Đạo diễn Hứa
Tứ trụ Đạo diễn Hứa

Kể từ sau năm Nhâm Thân (1992) anh ấy không quay một bộ phim nào cả. Năm Giáp Tuất (1994) anh ấy quay một bộ phim tài liệu truyền hình, ca ngợi một cô y tá trong quân đội (năm này gặp Mộc sinh Hỏa), nhưng phim rất ngắn, tổng cộng chỉ có 40 phút. Sau đó anh ấy viết một bộ phim truyền hình dài hơn 20 tập, nhưng viết xong lại không có ai đầu tư nên không quay được. Do niên vận không tốt lại thêm Quan tinh của anh ấy là Kị thần, nên con trai và con gái không nói chuyện với anh ấy (nam mệnh Quan tinh là con cái), trầm uất và bứt rứt trong người khiến anh cứ ở lì trong nhà cả ngày để viết kịch bản. Anh ấy muốn tìm bạn gái nhưng lại toàn bị người ta lừa, những người con gái ấy không một ai thật lòng yêu anh mà chỉ nhăm nhe túi tiền của anh, nên mới tìm tôi nhờ tôi mai mối. Về mệnh lí mà nói, đạo diễn Hứa vì mệnh gặp kiếp tài nên mới vậy, cho dù đẳng cấp anh ấy rất cao song không thể tìm được người phụ nữ thật lòng yêu mình.

Lúc này tôi so mệnh của đạo diễn Hứa và cô Trương, phát hiện ra rằng đạo diễn Hứa ưa Thổ mà Tứ trụ của cô Trương toàn là Thổ. Tôi nghĩ Tứ trụ của hai người khá hợp nhau. Sau khi hẹn gặp, tôi trình bày hết mọi tình hình của cô Trương cho đạo diễn Hứa: “…Cô ấy thảm lắm, sống cũng chả được bao lâu nữa, cô ấy muốn có một bạn trai, bầu bạn tâm sự cùng cô ấy, giúp cô ấy vượt qua quãng thời gian bệnh tật này.” Đạo diễn Hứa hiểu ra, anh cười đáp: “Ồ, hóa ra em muốn anh diễn vai bạn trai này à?” “Vâng, em muốn anh là một người bạn trai hờ.” Sau một hồi suy nghĩ, đạo diễn Hứa vui vẻ nhận lời tôi: “Được, diễn vai này dễ mà, chúng ta đi gặp cô ấy thôi.” Vậy là chúng tôi đi gặp cô Trương.

Nghe nói, cô Trương chỉ là một người bình thường, trình độ văn hóa không cao, đẳng cấp giữa hai người chẳng phải quá khác biệt sao? Trước kia giới thiệu cho bao nhiêu người anh ấy đều không thích, nhưng lần này thì rất lạ, hai người họ vừa gặp nhau đã cảm thấy rất hài lòng, đạo diễn Hứa với cô Trương như tình yêu sét đánh. Còn cô Trương muốn tìm một người nhiều tuổi thì đạo diễn Hứa hơn cô hẳn 15 tuổi, hơn nữa anh ấy lại khá bảnh bao, dáng người cao lớn, mắt to, hai người quả là trai tài gái sắc, một cặp trời sinh! Hai người họ bắt đầu yêu nhau từ tháng Tí năm Bính Tí, đạo diễn Hứa thương hoa tiếc ngọc, đối xử với cô Trương rất tốt, cứ rảnh rỗi là ở bên cô ấy, còn mua cho cô ấy các thứ, rất yêu chiều cô. Tôi cảm thấy mình đúng là đã làm được một việc tốt, cô Trương lại càng thêm cảm kích tôi.

Lời đoán của thầy Hạ thật đã ứng nghiệm chẳng sai chút nào, tôi đã kể tường tận việc này cho thầy nghe, kể xong tôi tò mò hỏi: “Theo thầy nếu con không giới thiệu cho cô Trương thì cô ấy có thể có Đào Hoa này không?” Thầy cười đáp: “Con à, việc này cũng không do con quyết định đâu, khi xem mệnh đã cho con biết rồi, giả sử con không biết con cũng vẫn sẽ giúp cô ấy thôi.” Thầy nói đúng, với tính cách của tôi tôi sẽ nhất định giúp cô ấy.

Tôi lại hỏi thầy: “Thầy xem người tình này của cô ấy có thể bên nhau bao lâu?” Thầy bấm tay xem rồi nói: “Theo ta nghĩ, tới mùa hè năm Đinh Sửu (1997), Hỏa lâm nguyệt, Thủy đến chỗ tuyệt địa, quan hệ giữa hai người sẽ chấm dứt.” “Ngắn ngủi vậy thôi ạ? Cô Trương chắc sẽ không chịu nổi cú sốc như vậy, thầy có cách nào giúp mối tình này kéo dài thêm nửa năm nữa để bên cô ấy đến tận cuối cùng không ạ?” “Mệnh con người, trời đã an bài. Duyên phận tới thì sẽ đi, huống hồ người tình của cô ấy là kẻ lừa lọc, ắt hẳn là sớm nở tối tàn.”

Đến tháng 5 năm Đinh Sửu (1997), tôi chợt nhận được cuộc gọi từ đạo diễn Hứa: “Em à, em bắt anh diễn vai này đến bao giờ đây?” “Anh cứ diễn đi, diễn đến cuối năm thôi.” Tôi đáp. “Không được, không thể diễn tiếp được nữa! Anh phải đi đây, anh có việc của anh, anh phải đi quay phim. Hơn nữa, cứ diễn tiếp anh sẽ không khống chế được cảm xúc của mình.” Bởi vì tôi đã nói trước với đạo diễn Hứa là cô Trương mắc bệnh thận, không thể làm chuyện chăn gối, chỉ cần một lần là sẽ lấy đi tính mệnh cô ấy một cách nhanh chóng, vì vậy “người tình” này của anh ấy cũng chỉ là giả mà thôi. Tôi nghĩ ban đầu đạo diễn Hứa cũng chỉ là diễn kịch, nhưng lâu dần làm gì mà không có tình cảm nên mới quyết định rời xa cô Trương.

Sau khi đạo diễn Hứa ra đi, đến tháng 6, bệnh của cô Trương bỗng trở nên nghiêm trọng, sự hụt hẫng về chuyện tình cảm đã đẩy nhanh bệnh tình của cô ấy. Đến tháng 9 cô ấy lại một lần ốm nặng, lần ốm này khiến cô không còn chút tinh thần nào, mặt vàng ệch một màu chết chóc, mắt vô hồn, trông như đã thay thân đổi xác. Đến tháng 12, cô Trương ra đi với biết bao điều nuối tiếc.

Một người phụ nữ, chuyện tình cảm duy nhất cũng là cuối cùng trong đời mà vẫn là “đồ giả”, thực quá tàn khốc với cô ấy. Còn tôi thì nghĩ, mình đã làm được một việc tốt hay việc xấu?

Phân tích học thuật (nguyên bản)

Tứ trụ của người phụ nữ bi thảm
Tứ trụ của cô Trương

Cô Hình chú giải: Sách rằng: “Nữ mệnh Thương quan tọa không vong, hôn nhân dễ trắc trở, đổ vỡ hoặc bị điều tiếng, sau kết hôn khó được bố mẹ chồng yêu quý, bất hòa với con cái, hoặc tổn hại đến con hoặc thiếu khuyết con trai.” Thầy Hạ đã dựa theo câu này mà đoán cô ấy hôn nhân không hạnh phúc, không có con trai, con cũng bất hiếu.

Vì sao 16 tuổi mất mẹ? Lấy Ất Mộc là Chính Ấn trên Tháng làm mẹ, tọa Chi Kim khắc Mộc, Ất Mộc khó sinh Bính Nhật chủ. Trong cục lại không có Thủy lộ nên mệnh khắc mẹ. Đại vận Bính Tuất không có Thủy khắc Hỏa, Hỏa vượng đốt cháy Mộc, lưu niên Canh Tuất, Ất Canh hợp, hợp động Ất, tức Ất Mộc Ấn tinh lâm đến Tuất là thời gian ứng nghiệm.

Đại vận lấy chồng và cha mất

Đại vận lấy chồng và cha mất
Đại vận lấy chồng và cha mất

Vì sao 19 tuổi mất cha? Coi nguyệt chi Dậu kim tài làm cha, trong cục Mùi Tuất thổ táo Dậu tài, Dậu tài cô lập không được trợ giúp, vận gặp Kiếp tài Đinh khắc nó, Dậu Mộ tại Sửu, nên cha mất năm Quý Sửu 1973.

Con cái là Thương Quan, trong bát tự Sửu, Mùi, Tuất tam hình, nên con cô ấy có bệnh bẩm sinh, hơn nữa còn bất hiếu, vô đức.

Vì sao kết hôn năm 19 tuổi? Vì năm này Quý Sửu 1973 là Quan tinh lưu niên, Sửu lại là cung Tử tức (con cái) nên năm này kết hôn và mang thai.

Đại vận sau lấy chồng gặp Quan, tình cảm vợ chồng không tốt

Từ 19 tuổi đến 36 tuổi trong thời gian này tình cảm vợ chồng không tốt, bởi vì đại vận hành cung tinh Hợi Tý vận, trong cục Thương quan vượng, cho nên Thương quan khắc Quan.

Đại vận bị bệnh và li hôn

Đại vận bị bệnh và li hôn
Đại vận bị bệnh và li hôn

Năm Nhâm Thân mắc thận bệnh là do lưu niên thấy Thủy, khắc Nhật Can, cho nên bệnh. Năm Giáp Tuất ly hôn, là vì Giáp Mộc hợp động Kỉ thổ Thương quan, Tuất phu cung bị phục ngâm.

Bản tính Bính Hỏa là cao thượng vô tư, Bính Hỏa ở trong nguyên cục vốn nhược, lại hành đại vận Kỉ Sửu, lưu niên Đinh Sửu đều tiết mà vô sinh, cho nên chết ở năm này; Sửu lại là cung tử tức, cho nên lúc chết vẫn nhớ đến con cái. Bính Hỏa là Nhật Chủ cũng là đôi mắt, cho nên vì con mà bán đi đôi mắt.

Họ Đoàn chú giải: Cô Hình phân tích rất hay, nhất là lời đoán đầu tiên đối với nữ mệnh có Thương quan, là điều chúng ta không thấy được từ những sách khác. Những phân tích khác tôi cũng tán đồng, chỉ nói rõ thêm một chút.

Đại vận mẹ mất

Đại vận mẹ mất
Đại vận mẹ mất

Một, trong mệnh mẹ mất sớm, nhất định có thể hiện ở nguyên cục. Ất Mộc Mẫu tinh ở nguyệt can, mẫu cung ở nguyệt lệnh. Mẹ Ất Mộc vì bản thân quá nhược không thể sinh Bính, cổ nhân gọi là “Khí dưỡng” tức sớm lìa trần. 16 tuổi, lúc vẫn chưa hết vận Tuất vào vận Đinh (tính thời gian giao vận theo lời truyền của Manh sư thì cô ấy giao vận vào tiết Xử Thử), gặp năm Canh hợp Ất, hợp thì đi. Có người sẽ hỏi, mẹ cô ấy tại sao không qua đời vào năm Ất Tị và Bính Ngọ là năm Hỏa tối vượng của vận này? Cá nhân tôi cho rằng, chỗ này liên quan đến cung vị mẫu thân, vì vị trí cung mẫu là ở nguyệt lệnh, nguyên cục Dậu Tuất xuyên đảo mẫu cung, cho nên ứng vào năm Tuất vận Tuất, không ứng vào năm Tị và năm Ngọ.

Hai, xem cha thì lấy Dậu kim Tài xem, trong nguyên cục Dậu bị Tuất hại, là tin sớm mồ côi cha. Tại sao không ứng vào năm Canh Tuất mất cha? Chỗ này thì phải xem những thông tin khác trong nguyên cục, tức Dậu kim nhập mộ ở Sửu, còn năm Tuất vừa đúng hình khai Sửu khố, cho nên năm Tuất là cha sẽ không mất. Đến năm Quý Sửu vừa đúng đến khố, gọi là thời gian ứng nghiệm. Có người sẽ hỏi, vậy tại sao lại ở vận Đinh? Đinh có thể khắc Dậu kim sao? Tôi cho rằng, bản thân Đinh nhược, rất khó khắc, nhưng xin các bạn chú ý, năng lượng khắc cha trong cục của cô ấy là Tuất, trong Tuất chứa Đinh, Đinh hiện ở đại vận, lại không bị chế bởi thần khác, thể hiện vật khắc cha xuất hiện, thực tế là nguyên lí thời gian ứng nghiệm. Bát tự có lí ngũ hành và tượng ngũ hành, từ phương diện tượng mà nói, Đinh có thể khắc Dậu.

Ba, trong cục không có lộ Quan, Phu Thê cung lại bị xuyên, kết cấu như vậy hôn nhân sẽ rất xấu. Nhưng vận hành Quan vận, cho nên có hôn nhân, lúc đến vận Kỉ Sửu, đã đi hết Quan vận, cho nên hôn nhân cũng hết.

*+*+*+*

Lời bình của fengshuikiman

Tuy là chép lại chuyện ra đây, nhưng không nhất định fengshuikiman luôn nhất trí với lời bình cũng như luận giải trong chuyện kể.

– Theo luận giải trong chuyện kể: Năm Nhâm Thân mắc thận bệnh là do lưu niên thấy Thủy, khắc Nhật Can, cho nên bệnh.

Theo fengshuikiman, cô Trương mắc bệnh không chỉ vì lưu niên thấy Thủy, bởi nếu vậy thì đã mắc từ 10 năm trước khi cũng thấy Nhâm Thủy. Sở dĩ cô bị bệnh năm này là gặp Nhâm Thủy, năm Thân cùng Dậu Tuất trong Mệnh cục thành cục Kim cực vượng, Mệnh cục có Quý Thủy nhược, được Kim vượng sinh, Kim nhiều Thủy đục, không những bị thận mà e còn bị sỏi bàng quang.

– Năm Giáp Tuất li hôn, nguyên bản luận là vì Giáp Mộc hợp động Kỉ thổ Thương quan, Tuất phu cung bị phục ngâm.

Theo fengshuikiman, nếu dùng phương pháp Vượng Suy và Dụng thần thì thấy năm Giáp là Dụng thần hợp Kỉ Thổ hóa thật nhờ Sửu Thổ dẫn hóa, Dụng thần hóa thành Kị thần là hung, Sửu Thổ vượng là Thương Quan vượng khắc Quan là li hôn, ngoài ra năm Tuất chính là cung chồng ứng bị Sửu Mùi Tuất tam hình.

Ở trên là chuyện luận Mệnh Manh phái phần 6, nếu hứng thú, bạn có thể xem chuyện luận Mệnh Manh phái các phần từ 1 tới 5 đã được đăng.